Vào nội dung chính
ĐỨC - ĐỆ NHỊ THẾ CHIẾN

Các vụ hãm hiếp tại Đức sau chiến tranh

Sau chiến tranh, vấn đề phụ nữ bị hãm hiếp tại nước Đức là một chủ đề tế nhị, nhất là trong thời kỳ chiến tranh lạnh. Vì lý do tuyên truyền, người ta chỉ tố cáo Hồng quân Liên Xô. Thế nhưng, trên thực tế, binh sĩ các nước Mỹ, Anh, Pháp cũng không phải là mẫu mực gì và cũng đầy kỳ thị đối với thường dân nước chiến bại.

Tại Quảng trường Đỏ, Matxcơva, 08/05/2015.
Tại Quảng trường Đỏ, Matxcơva, 08/05/2015. REUTERS/Maxim Bolshoy
Quảng cáo

Từ Berlin, thông tín viên RFI Pascal Thibault gửi về bài phóng sự :

Khoảng 860.000 phụ nữ đã bị hãm hiếp trong giai đoạn sau chiến tranh bởi quân đội của bốn nước Đồng minh tham chiến chống lại nước Đức phát xít của Hitler. Nhận định này của nhà sử học Miriam Gebhardt trong cuốn sách « Khi binh sĩ kéo tới » cho thấy các vụ bạo hành, hãm hiếp đã diễn ra một cách ồ ạt tại nước Đức bị chiếm đóng.

Trong một thời gian dài, chỉ có Hồng quân Liên Xô bị tố cáo và quả thực là đa số các vụ hãm hiếp là do binh sĩ Liên Xô tiến hành. Thế nhưng, quân đội Mỹ, Anh, Pháp cũng không phải là vô can. Thực tế này đã không được nói đến trong suốt thời kỳ chiến tranh lạnh. Những hành động này không thể biện minh là do muốn trả thù tội ác của phát xít Đức.

Nhà sử học Miriam Gebhardt nhận định :« Không phải chỉ có phụ nữ Đức bị hãm hiếp. Binh sĩ Mỹ cũng hãm hiếp cả phụ nữ Anh, Pháp, vợ của các binh sĩ thuộc quân đồng minh. Quân Liên Xô thì hãm hiếp phụ nữ Ba Lan và cả những phụ nữ vừa ra khỏi trại tập trung. Không thể giải thích những hành động này là do ý muốn trả thù và lòng căm thù ».

Các nạn nhân thường giữ im lặng, không nói về những gì mà họ phải hứng chịu. Nếu mang thai, họ lại còn bị lên án mạnh hơn lúc sinh con. Nếu vụ việc vỡ lở, họ bị tố cáo đã ngủ với kẻ thù, sinh con mà không có chồng.

Ngay cả những phụ nữ Đức có quan hệ tình ái và đồng thuận với một binh sĩ quân đồng minh, cũng không sống dễ dàng. Quân đồng minh chiến thắng không chấp nhận có quan hệ thân thiết với thường dân nước chiến bại. Việc kết hôn lập gia đình rất hiếm. Những đứa con của các gia đình này, theo thẩm định có khoảng 200.000 trẻ, thường sống với người mẹ độc thân và thường bị tẩy chay, xa lánh khi người ta biết được tông tích của chúng.

Margot Jung, con gái một quân nhân Pháp đóng tại Coblence, sau chiến tranh cho biết : « Ở trường, người ta thường xuyên hỏi tên của bố và mẹ. Tôi thường trả lời thày giáo là tôi không có bố. Thế là thày giáo nhắc nhở : Em phải có bố, ai cũng có một người cha ».

Vào thời kỳ đó, binh sĩ Pháp thường ở nhà dân. Do vậy, các cuộc gặp gỡ, làm quen dễ dàng hơn. Khác với những nước khác, Paris muốn sử dụng những đứa trẻ này vào mục đích làm tăng dân số, sẵn sàng cấp quốc tịch và đưa chúng về Pháp. Do vậy, những bà mẹ Đức lại càng phải kín tiếng để giữ con.

Cho đến thập niên vừa qua, Margot Jung mới biết được sự thật. Người cha của bà đã qua đời, nhưng cuộc gặp với hai người em gái cùng cha khác mẹ tại Pháp đã mang lại cho bà một gia đình mới.

« Giờ đây, tôi đã tự hòa giải với bản thân mình. Tôi có thể nói về việc này một cách thoải mái. Trước đây thì không thể vì quá xấu hổ và nhục nhã. Tôi rất biết ơn về món quà này. Tôi yêu quí các em tôi. Tôi đã biết bố tôi là ai. Tôi là một ví dụ về việc kiên trì tìm kiếm và thành công ».

Thế nhưng đối với nhiều người khác, việc tìm kiếm không thành hoặc là họ bị chính người cha, gia đình mới khước từ thừa nhận.

Thư TinHãy nhận thư tin hàng ngày của RFI: Bản tin thời sự, phóng sự, phỏng vấn, phân tích, chân dung, tạp chí

Tải ứng dụng RFI để theo dõi toàn bộ thời sự quốc tế

Chia sẻ :
Không tìm thấy trang

Nội dung bạn đang cố truy cập không tồn tại hoặc không còn khả dụng.